Người cũ của người yêu. Ngay bây giờ, khi viết lên những dòng này tôi vẫn đang nghĩ về cô ấy. Luôn tự hỏi bản thân rất nhiều điều và cũng không ngừng so sánh.
Người cũ của người yêu. Mãi là cái tên cho phụ nữ chúng ta thật nhiều nỗi muộn phiền lắng đọng, anh đã yêu cô ấy bao nhiêu, nói những điều gì, cùng cô ấy tới những đâu... Người cũ của anh...họ có xinh, có trẻ, có đáng yêu, và chính em có điều gì không thể bằng cô ấy.
Phụ nữ là như thế. Luôn tự buộc mình với những niềm đau tưởng chừng như vô hình. Để rằn vặt, để ám ảnh và lo sợ khôn nguôi. Chẳng phải không hiểu, càng chẳng phải không tin tưởng về nhau, có lẽ đơn giản rằng là chút ghen tỵ, chút xót xa.
Người cũ của người yêu, một cô gái bình thường nhưng với em đôi khi lại thật lớn làm sao. Chỉ cần ai đó vô tình nhắc đến anh và cô ấy bằng cách gọi "đã từng" cũng đủ khiến tim em dường như bị bóp nghẹt và loạn nhịp không thôi.
Người cũ của người yêu, đối với anh lúc này cô ấy chỉ là bạn hay 1 vị trí nào đó trong sâu thẳm thì đối với em đôi chút đó cũng thật nhiều. Đủ để em ghen tỵ khi vô tình tên cô ấy xuất hiện ở đâu đó trong điện thoại, trong cuộc trò chuyện của người em yêu.
Người yêu cũ của anh, ngay cả khi em không biết lúc trước cô ấy có sở thích là gì, guu thẩm mỹ ra sao...chỉ biết rằng 1 chút anh đắn đo, suy nghĩ cũng đủ làm tim em bồi hồi với vô vàn suy nghĩ mông lung, liệu có phải rằng trước kia cô ấy đã từng như em bây giờ, những món đồ em thích, những bài nhạc em muốn nghe.
Người cũ của người yêu. Người đã cũ nhưng có lẽ rằng so với việc cô ấy chưa từng xuất hiện thật sự rất khác nhau. Cô ấy cũ nhưng dẫu sao cô ấy vẫn là người đến trước trong trái tim anh. Em là hiện tại nhưng mãi sẽ là người đến sau. Và chính em, đôi khi vẫn sợ hãi trong chiếc bóng của cô ấy mà hỏi lòng, anh đã quên hay vẫn nhớ...
Phụ nữ là như thế. Biết yêu phải đi liền với tin tưởng và bao dung. Biết quá khứ không thể nào thay đổi và thứ cần trân trọng là hiện tại, là tương lai. Phụ nữ là như thế, càng yêu nhiều bao nhiêu càng lo sợ nhiều bấy nhiêu như thế. Càng yêu, càng thương, càng nghi hoặc và sợ mất, sợ rằng mình không phải là tất cả của ai kia. Phụ nữ ngốc, phụ nữ làm khó chính mình....
Vậy nên, các chàng trai ạ, duyên phận vốn là do trời định, ai đến trước ai đến sau chẳng phải mình cứ mong là sẽ được. Nhưng có lẽ rằng duyên phận sắp đặt cho chúng ta một người đến trước để nhắc nhở ta rằng cần phải trân trọng gấp ngàn lần hơn thế người đến sau. Không ai có thể thay đổi quá khứ nhưng hiện tại là do ta nắm giữ. Cô gái bạn yêu, cô ấy đến sau, cô ấy sẽ thiệt thòi hơn những gì bạn nghĩ nên hãy cố gắng thể hiện cho cô ấy biết rằng ai đến trước đến sau không quan trọng bằng hiện tại và cô ấy là tương lai duy nhất bạn muốn có trong đời.
Chẳng điều gì không nâng niu, trân trọng mà lại có thể bền lâu. Và tình yêu đừng cố gắng đi, cố gắng thay đổi chuyến tàu đến khi cảm thấy mỏi mệt. Thay vào đó, hãy cố gắng khiến chuyến tàu bạn đang đi trở thành chuyến tàu đẹp nhất trong cuộc đời mà ai cũng muốn có!
BÌNH LUẬN