"Hồi nhỏ, thích làm siêu nhân. Lớn lên, muốn làm doanh nhân. Khi bắt đầu có hoài bão khát vọng, lại mơ mộng trở thành vĩ nhân. Còn bây giờ, trải qua đủ nhiều va vấp lẫn hiểu được sự hữu hạn của kiếp người, chỉ muốn là tình nhân của ai đó đến suốt cuộc đời..."
Ngày còn bé xíu, mỗi lần ai đó trêu đùa tôi về chuyện lấy chồng, tôi thường dõng dạc tuyên bố: "Sau này con sẽ lấy anh giám đốc, tổ chức đám cưới thật to ở nhà năm sao sang trọng". Ngày cắp sách đi học, tôi bị cảm nắng những cậu bạn xinh trai, dễ thương, học giỏi, lúc nào cũng nhủ thầm: "Sau này mình sẽ lấy một anh chồng vừa đẹp trai vừa học giỏi".
Ngày tháng thiếu nữ mơ mộng với những truyện ngôn tình, phim hàn quốc, lúc nào cũng ôm ấp bóng hình về anh chồng soái ca rồi nam thần. Thấm thoát đi hết một phần ba cuộc đời, trải qua biết bao vui buồn sướng khổ, lại chỉ muốn được yêu một tình yêu bình thường, lấy một anh chồng bình thường, có một mái ấm bình thường, một hạnh phúc giản đơn, nhỏ bé!
Tôi muốn yêu một người mà không nhất thiết lúc nào cũng phải bên nhau, nhắn tin hay gọi điện cả ngày. Nhưng lúc rảnh sẽ nhớ về nhau, nhắn tin hay gọi điện hỏi han vào mỗi sáng ngủ dậy, giờ nghỉ trưa hay mỗi tối trước khi đi ngủ...
Tôi muốn yêu một người mà không nhất thiết phải tặng những món quà hoa lệ hay hẹn hò những nhà hàng xa hoa. Nhưng anh sẽ vì món đồ tôi thích mà cố gắng phấn đấu làm việc, vì món ngon tôi yêu mà tan ca làm sớm về chuẩn bị bữa tối...
Tôi muốn yêu một người mà không nhất thiết anh ta phải giúp tôi làm việc nhà hay đưa đón tôi đi làm. Nhưng anh ý sẽ biết lúc nào tôi mệt mỏi mà sẵn lòng xắn tay áo nấu nướng, giặt giũ, dọn nhà...
Tôi muốn yêu một người mà không nhất thiết phải khóa chặt bầu trời của nhau, đi quá sâu vào cuộc sống của đối phương. Nhưng anh sẽ luôn tự nói rằng anh đang ở đâu, đang làm gì vì anh không muốn tôi lo lắng, băn khoăn hay nghi ngờ...
Tôi muốn yêu một người mà không nhất thiết phải trao cho nhau những lời đường mật đầu môi hay những dòng tin nhắn ngọt ngào ru ngủ cảm xúc. Nhưng khi tôi nói "Em say rồi" anh sẽ ngay lập tức đến đón tôi, khi tôi nói "Em ốm rồi" anh ý sẽ ngay lập tức mang thuốc, cháo đầy tía tô đến cho tôi, và khi tôi nói: "Em ổn mà", anh sẽ ôm lấy tôi vào lòng...
Tôi muốn yêu một người, không nhất thiết phải cho tôi nhà lầu xa hơi hay son Mac, nước hoa Dior sang chảnh. Nhưng anh sẽ cho tôi một mái ấm hạnh phúc, một bờ vai vững chắc để tôi dựa vào mỗi khi cuộc đời phũ phàng, chông chênh, sóng gió, một cái ôm thật chặt sau mỗi ngày dài đầy mệt mỏi...
Em muốn yêu anh... Một chuyện tình giản đơn chỉ của hai đứa mình... Không phô trương...Không ồn ào...
AN YÊN NẮM TAY NHAU ĐI ĐẾN HẾT CUỘC ĐỜI..
MÌNH YÊU NHAU, MỘT TÌNH YÊU BÌNH THƯỜNG ĐƯỢC KHÔNG ANH?
BÌNH LUẬN