Những ngày tháng qua đối với em thật khó khăn, anh chẳng biết được đâu, khi anh nói rời bỏ em đi, em đã khóc rất nhiều, anh làm em đau 3 lần, 3 lần nói lời chia tay, em và anh đã là gì của nhau, chúng ta đã sống trong một mối quan hệ em không gọi nên lời mà đến ngày anh nói chúng ta chỉ là bạn em vẫn không định nghĩa được chúng ta đã có những gì.
Ngày anh đến, cuộc sống của em một con bé 20 tuổi chưa 1 lần yêu ai, độc thân, một đứa vô cùng trẻ con, anh đã bước vào cuộc sống của em như thế nhẹ như 1 cơn gió, em chẳng bao giờ được ai quan tâm sáng tối, chẳng ai bận tâm em đi đâu với ai, ăn tối chưa và ăn những gì. Anh đã đến và thương em, dù em biết anh không thương em mà đấy chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi. Em chỉ muốn quay về thời gian ấy, ngày anh còn là chàng trai mà em thương.
Có lẽ em quá ngông cuồng em quá non nớt khi dễ dàng cho đi tình cảm của mình như thế,em đã thích anh và chờ đợi ngày anh nói rằng làm người yêu của anh, nhưng đúng là hoa chưa nở đã vội tàn, anh chưa là người yêu của em đã vội đi.
Xung quanh anh có cả tỷ mối quan hệ, em chỉ như 1 nhánh cỏ dại giữa rừng hoa mà thôi, mà chẳng ai lại muốn chọn một nhánh cỏ dại để làm gì phải không anh?
Có những người em chỉ để thích mà chẳng thể thương, càng không thể yêu, như anh một người mà em chẳng mãi xứng đáng được.
Khi anh bước vào cuộc sống của em, em đã biết rằng chẳng có người con trai nào rảnh rỗi nhắn tin tới khuya với một con nhóc như em, chẳng ai rảnh rỗi quan tâm em ăn chưa, đi học chưa, và biết được bữa ăn em ăn gì, lần đầu tiên trong đời có người đợi em học bài xong để 2 đứa nhắn tin. Mỗi lần đi đánh răng tối cũng có người đợi, có người hụt hẫng khi em chỉ nhắn cho vài cái tin nhắn cụt lủn, anh chịu em ừ ờ, cách nói thiếu trên dưới như em,em thương anh lắm người à!
Ngày anh nói chúng ta sẽ chỉ là bạn bè, những tháng ngày qua tất cả như vỡ vụn, em đã hối hận vì thời gian qua chẳng hề gọi điện hay nhắn tin trước cho anh, những cuộc gọi của anh luôn bị em tắt vì không muốn mọi người phát hiện ra mối quan hệ này, em giữ bí mật rồi đến khi ta buông tay em chỉ buồn trong lòng như thế...
Em nhớ khoảng thời gian anh chỉ muốn nghe giọng nói của em, một con bé khó ưa khuôn mặt thì như 1 người trưởng thành chín chắn trong khi tâm hồn thì vẫn như 1 đưa bé, vì em quá trẻ con. Vì anh cần một người chững chạc hơn em, vì em không xinh đẹp như chị ấy, đến ngày em buông tay tất cả anh vẫn không nói thật lòng với em, trong lòng anh đã có sự lựa chọn của anh, em chẳng có tư cách gì để níu giữ anh cả, em đau vì những điều này.
Gửi anh chàng trai năm 20 tuổi của em người con trai em nghĩ sẽ là thanh xuân của đời em vì anh biết không em thèm được che chở nhiều lắm anh ạ!
Và anh người em đã rất thích rất thương, em sẽ quên anh đi như tuổi thanh xuân của em, sẽ có người laị thương em như anh từng làm với em, cảm ơn anh!
Con gái à hãy mạnh mẽ lên!
BÌNH LUẬN