Thời gian trôi qua nhanh dần trồi anh ạ! Vậy là chúng ta đã kết thúc được khá lâu rồi... Em chẳng biết nữa cảm xúc của mình mỗi khi nghe thấy tên anh văng vẳng đâu đó xung quanh, mỗi khi bất giác nghĩ tới anh, hay mỗi khi vô tình gặp được anh. Chỉ là trong em ở sâu thẳm trong tim vẫn là tên anh, vẫn là hình bóng của anh, vẫn là bao kỷ niệm mà em tài nào xóa đi được. Em chẳng biết phải chia sẻ với ai, chẳng biết nói thế nào, chỉ biết ngồi xuống và viết ra đây.
Cũng đã lâu lắm rồi chưa ai chúc em ngủ ngon, chưa ai yêu thương em, chưa ai quan tâm, ân cần với em mỗi khi em gục ngã. Cũng đã lâu rồi em chẳng còn biết yêu và được yêu là cảm giác thế nào? Ngày chia tay, em uống nhiều lắm, uống cạn cả một mối tình, người mình nồng nặc mùi men cay, miệng cứ lẩm bẩm gọi tên anh, mắng nhiếc anh... Vậy mà em không khóc, đến một giọt nước mắt em cũng không rơi. Em lý giải điều đó bằng những tổn thương em đã từng trải, nó khiến em chai lỳ với mọi cảm xúc. Bất kể có đau đớn thế nào em cũng vẫn có thể nói rằng mình ổn. Đó là lời nói dối vạn lần...
Em vẫn giữ, giữ tất cả kỷ niệm về anh, giữ tất cả mọi điều trước đây từng trải qua. Kỷ niệm còn đó, em vẫn còn đó, vậy mà anh đi đâu mất rồi? Em vẫn đang chờ đợi một điều gì đó mà ngay cả chính bản thân em cũng không biết rõ nữa. Chẳng biết em đang chờ sẽ quên đi quá khứ cùng yêu thương này đã qua, chờ một người khác đến yêu thương em hơn anh, hay là chờ anh quay về bên em... Cho đến giờ em vẫn không thể trả lời được nữa, cho đến giờ em vẫn không thể tin được lòng anh lại dễ dàng đổi thay đến thế.
Chính anh là người rất khinh bỉ sự thay lòng, vậy mà anh lại là người sau có chút đấy thời gian đã có người mới. Em thực sự không thể tin được, rằng mình đã ngu ngốc tin anh nhiều đến vậy, thực sự không thể tin được những lỗi lầm trước đây của anh em lại dễ dàng tha thứ đến vậy! Em thật chẳng thể hiểu nổi mình nữa, khi thì rất muốn được yêu, khi thì lạnh lùng đến lạ ai đến cũng không thèm mở lòng mình ra. Cứ giữ khư khư một mối tình đã qua, cùng hình ảnh một người đã cũ, ngày ngày vẫn ra vào fb phụ của người ta ngắm cái này ngắm cái kia, nói cái này giãi bày cái kia, chẳng thể hiểu được mình còn yêu người nhiều đến thế nào.
Cái ngày em biết tin anh có người mới, thực sự đau đến xé lòng, em chỉ muốn gào thét lên vì nỗi nhớ cứ cồn cào trong em. Người ta nói lòng buồn thì cảnh cũng có vui đâu bao giờ, lòng em giông tố thì trời cũng đổ mưa làm nỗi đau càng nhiều thêm. Nhiều lúc dặn lòng hãy mở ra đi cho người nào đó một cơ hội đến với mình mà rồi cũng có làm được đâu. Em lại khép lòng mình lại cứ ôm khư khư lấy, cứ dặn bản thân cấm được để ai bước vào thế giới của mình. Bạn thân đứa thì yêu bạn thân khác giới, đứa thì quay lại với người cũ... Một mình em lại lạc lõng giữa dòng đời trôi nhanh hối hả! Một mình em lại tự gánh vác cả bầu trời tối ấy, nặng trĩu cả đau thương cả nỗi buồn... Muốn khóc, muốn thét lên nhưng cũng chẳng thể được
Độc thân càng lâu em càng yêu sự tự do, nhưng lại sợ cảm giác cô đơn về đêm ấy, nghẹn ngào và xót xa lắm! Lúc ấy chỉ ước được tâm sự với người lạ, một người mình chẳng quen chẳng biết gì, cứ nói thôi nói hết ra lòng mình nhưng chẳng có ai cả. Em cũng ước lắm chứ sau này em sẽ yêu một người khác, ở một nơi không còn những nỗi đau, yêu đúng người, đúng cách và đúng thời điểm. Em sẽ yêu nhưng không điên dại nữa, em sẽ không đặt hết niềm tin vào người đó, em sẽ yêu người đó bằng con tim lành lặn.... Và cũng có thể em sẽ yêu lại ANH!
Không ngu ngốc đâu, em sẽ chờ để tim mình lành lặn những vết xước... em sẽ đợi duyên mình, và sẽ không bỏ lỡ nó. Người đó sẽ là người suy nghĩ trưởng thành, chín chắn, quan tâm và chân thành với em bằng cả tấm lòng. Và em sẽ không yêu người đó như cách em đã yêu anh, và cũng sẽ không yêu nhiều đến bi lụy như em đã từng. Em chọn sự bình yên khi ở bên. Nói vậy chứ đã có ai đâu! Có lẽ là chưa có duyên với ai cả, nên giờ em vẫn phải cố gắng gồng mình lên gánh vác bầu trời này đã, bầu trời thấm đậm đau thương và nỗi buồn của quá khứ... Rồi thời gian sẽ khiến mọi thứ phai mờ đi thôi mà, chỉ là chưa phải lúc này, chưa phải lúc em mạnh mẽ quên đi tất cả, quên đi mọi thứ về người từng gắn bó, từng vượt qua bao sóng gió với em và cũng chưa thể quên đi nỗi đau của ngày anh đi...
BÌNH LUẬN